THƯƠNG GỞI THẦY TRẦN VĂN KHÊ KÍNH YÊU CỦA CHÚNG CON VÌ TẤT CẢ NHỮNG GÌ THẦY LÀM CHO ÂM NHẠC TRUYỀN THỐNG DÂN TỘC VIỆT NAM
TRI ÂN THẦY VỀ HỌC BỔNG ODON VALLET 2009
Thầy thương yêu của chúng con,
Có
lời nào có thể nói hết niềm hạnh phúc và xúc động của chúng con khi
Thầy đã trao hết bao tình thương vô vàn đối với những học trò nhỏ học
nhạc truyền thống? Có lời nào đủ để diễn tả hết lòng biết ơn Thầy trong
tim của chúng con? Những gì Thầy làm dành cho nhạc truyền thống Việt
Nam, cho học trò học nhạc dân tộc Việt Nam, cho quê hương Việt Nam khiến
chúng con quí thương đến chảy nước mắt. Thầy ơi, còn sung sướng nào
bằng khi Tiếng Hát Quê Hương chúng con may mắn có được người Thầy đỡ đầu
tuyệt vời đáng kính, đã luôn là lá chắn chở che, giúp đỡ mỗi khi chúng
con loay hoay tìm hướng đi phát triển âm nhạc dân tộc; làm kim chỉ nam
cho chúng con trên bước đường giữ gìn văn hóa truyền thống; là người
ông, người cha kính quí ôm trọn chúng con vào lòng mà dạy bảo, thương
yêu? Chúng con có cơ hội nhận được học bổng Odon Vallet dành cho âm nhạc
dân tộc bao năm nay là nhờ vào công lao rất lớn của Thầy. Nếu không có
sự gặp gỡ giữa Thầy và Giáo sư Odon Vallet, nếu không có buổi trao đổi
về nhạc dân tộc Việt Nam thì trên sân khấu Nhà hát lớn ngày nay không
thể vang lên những tiếng đàn bầu, đàn tranh, sáo trúc nỉ non réo rắt,
tiếng gõ trống oai hùng, giọng hát dân ca ngọt ngào… trong một buổi lễ
trao học bổng mà những sinh viên đa phần thuộc về các lãnh vực khoa học
tự nhiên. Nhờ Thầy, chúng con đã có dịp đưa tiếng nhạc quê hương đến với
mọi người, buổi trao học bổng vì thế thêm phần gần gũi và ấm cúng. Đứng
bên cạnh các anh chị, các bạn sinh viên khác, chúng con quá đỗi tự hào về bộ môn âm nhạc của mình Thầy ơi!
Năm
nay sức khỏe của Thầy có phần yếu hơn những năm trước, nhưng không vì
vậy mà Thầy vắng mặt trong ngày trọng đại của chúng con. Thầy ngồi xe
lăn, chống gậy đến dự, vui sướng nhìn chúng con tươi đẹp trong những
chiếc áo dài khăn đóng, hòa lên những điệu nhạc cổ truyền Lưu Thủy – Kim
Tiền, những bài dân ca tình tứ Lý
Áo Vá Quàng, Trống Cơm… để báo cáo kết quả học tập. Chúng con thương
quá, chỉ muốn chạy đến ôm Thầy thật chặt mà bày tỏ lòng yêu quý của mình
với người Thầy vĩ đại đã luôn có mặt bên cạnh chúng con, theo dõi từng
bước đi của chúng con không phút giây nào rời. Niềm thương này chúng con
sẽ giữ mãi trong suốt cuộc đời. Nhớ ơn Thầy, chúng con chỉ biết cố gắng
học hỏi, học hỏi, trau dồi và học hỏi thật nhiều để đi tiếp con đường
Thầy đã vạch sẵn, hiểu và thương âm nhạc cổ truyền như Thầy đã từng thương và mãi mãi thương.
Thầy
ơi, chúng con cầu mong Thầy luôn mạnh khỏe, an vui để dìu dắt chúng con
trên bước đường học tập. Chúng con cũng nguyện cho Thầy đạt được những
mong ước của mình đối với âm nhạc cổ truyền. Ngọn đuốc Thầy đã thắp,
chúng con sẽ cố gắng giữ nó cháy mãi không ngừng, và nhất là luôn tâm
niệm với điều Thầy dạy: “Ngày hôm nay phải hơn ngày hôm qua và ngày mai
phải hơn ngày hôm nay”, có phải không Thầy?
Chúng con thương Thầy và ôm hôn Thầy nhiều lắm!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét