Nỗi niềm Hội Ngộ Đàn Tranh 2010
Tôi là người rất yêu Đàn Tranh nên đã bỏ ra thời gian hơn 2 năm theo học lớp Đàn Tranh của CLB. THQH. Tới nay thì cũng đã đàn được “kha khá”. Nhưng điều vui sướng nhất đối với tôi là có thể “thưởng thức” và “đánh giá” được tiếng đàn của các bạn đồng học. Đơn giản là hầu hết những bài các bạn thi tôi đều đã được học kỹ và đã “qua cầu” thi lên lớp như các bạn. Nhờ vậy mà tôi tự coi như “tri âm – tri kỷ”của các bạn đấy!
Như đã nói ở trên, tôi rất mê đàn Tranh nên thường ao ước được thưởng thức trọn vẹn 1 chương trình toàn đàn Tranh. Dịp may đã đến, ngày 30-10-2010 vừa qua, Cung VHLĐ.TP phối hợp với CLB. THQH tổ chức chương trình Hội Ngộ Đàn Tranh Toàn Quốc lần I. Ôi, chỉ trong 1 ngày thôi, mà tôi và những người yêu đàn Tranh được thỏa thích sống trong không khí đàn Tranh, nào là nghe Tọa Đàm buổi sáng về đề tài “Chia sẻ kinh nghiệm trong việc phát triển đàn Tranh” , nào là được “chiêu đãi” 1 bữa tiệc đàn Tranh linh đình vào buổi tối... Tôi sẽ kể các bạn nghe về buổi tọa đàm trong 1 bài khác, còn bây giờ mời các bạn cùng tôi làm khán giả nhe! Nhanh chân lên các bạn ơi vì hội trường đã chật cứng khán giả rồi.
Bất ngờ lý thú
Đồng hồ chỉ 19h30, tiếng trống giòn giã vang lên, 2 hàng dài các em thiếu nhi tay xách đàn, khoan thai bước lên sân khấu, cúi chào khán giả rồi ngồi xuống, đúng lúc đó tấm màn nhung từ từ mở ra... ồ, thật bất ngờ và xúc động, bao nhiêu là thiếu nữ đàn tranh ! Có đến 50-60 người chứ không ít, thật là 1 bức tranh hoành tráng, tuyệt đẹp. Thế rồi 1 câu rao lảnh lót vang lên dẫn vào bài Bình Bán Vắn, tiếp theo là bài Việt Nam Quê Hương Tôi. Cả 1 sự thanh bình êm ả bao trùm khán phòng, chỉ có tiếng đàn tranh réo rắt ngân vang, đưa mọi người về một quê hương thanh bình, êm ả.
Nếu như tiết mục vừa rồi toàn là đàn tranh hòa tấu thì ngay sau đó, khán giả được thưởng thức phần độc tấu đàn tranh hòa quyện với tiếng đàn bầu, sáo trúc, tỳ bà , đàn nhị, trống... của dàn nhạc THQH , tạo nên 1 bức tranh đầy mầu sắc và rất công phu. Tiếp theo đó là các màn độc tấu không phần đệm, song tấu, tam tấu rồi tốp tấu và được kết thúc với phần biểu diễn của nghệ sĩ Vân Ánh...
“Gươm lạc giữa rừng hoa”
Xen giữa các tiết mục trong chương trình gồm toàn là phái nữ, thì đây là tiết mục duy nhất do 2 chàng “thư sinh” biểu diễn. Khán giả vỗ tay ào ào, còn mấy thanh niên ngồi cạnh tôi thì hào hứng đứng hẳn lên nồng nhiệt cổ vũ làm khán phòng sôi động hẳn lên. 2 chàng thư sinh hết sức bình tĩnh và đã biểu diễn hết mình : tiếng đàn lúc thì quấn quít lấy nhau, lúc lại to nhỏ nhường nhau, lúc lại đối thoại với nhau... Thật không phụ lòng mọi người đã cổ vũ cho hình ảnh “gươm lạc giữa rừng hoa”!
MC “thật thà”
Đọc chương trình của Đêm Hội Ngộ Đàn Tranh, tôi cũng hơi lo, không biết Ban Tổ Chức làm thế nào để chuyển các tiết mục cho nhanh, vì có nhiều tiết mục rất đông, có tới 10, 12, 20 em. Mà xếp chỗ ngồi biểu diễn cho đàn Tranh đâu phải chuyện dễ, không lẽ sau mỗi tiết mục lại bắt khán giả chờ đợi. Chưa kịp thắc mắc thì 1 màn ảnh trắng nhỏ từ từ được thả xuống phía bên phải sân khấu, rồi lời bài hát “Trống Cơm” hiện rõ từng câu, MC Nhật Tân mời mọi người cùng hát. Khán giả hưởng ứng nhiệt liệt, cả hội trường vang rền tiếng ca. Khi bài hát gần dứt thì cũng là lúc màn nhung từ từ được kéo ra, tốp đàn hòa tấu đã sẵn sàng biểu diễn. Cứ như thế, cách vài tiết mục biểu diễn lại tới tiết mục đồng ca của khán giả. Ai cũng vui vẻ hòa vang tiếng hát vì biết rằng mình đang giữ 1 “sứ mệnh” quan trọng : đó là hỗ trợ cho các tiết mục được liên tục, vì vậy mà khi Cô Thúy Hoan yêu cầu “xin Quí Vị vui lòng hát thêm lần nữa để …. chuẩn bị sân khấu” thì ai cũng bật cười và cùng hát to hơn nữa…. “Ôi, MC mới thật thà,dễ thương làm sao !!!”
“Cháy”sân khấu!
Ánh đèn loang loáng liên tục, âm thanh dàn nhạc đệm dồn dập sôi nổi, vậy mà không át được tiếng đàn tranh mạnh mẽ của nghệ sĩ Vân Ánh… Mọi người cứ y như là đang nghe các tiết mục nhạc trẻ. Đột nhiên 1 tiếng “Póoc” vang lên : 1 bóng đèn phía trên trần sân khấu nổ tung, đúng lúc bản nhạc đến hồi cao trào kết thúc... Tràng pháo tay của khán giả cũng “nổ tung”, tán thưởng cho phần biểu diễn tuyệt vời của nghệ sĩ Vân Ánh.
Phải công nhận là các tiết mục biểu diễn của Vân Ánh đã đem lại 1 không khí rất trẻ trung, rất hào hứng, rất thuyết phục. Mọi người còn hồ hởi hơn khi nghe nghệ sĩ Vân Ánh cho biết đã nghiên cứu ra được cây đàn tranh không bị đứt dây, không bị lạc dây. Hoan hô Vân Ánh, mong rằng đàn tranh “made in Vân Ánh” sớm được phổ biến.
Bao giờ...
Ánh đèn mờ dần, mờ dần, mờ dần... màn ảnh hiện lên lời ca bài Cò Lả. Đây là bài hát truyền thống của CLB. THQH mà tôi vẫn thường hát mỗi khi kết thúc chương trình THQH, nhưng sao hôm nay tôi lại nghẹn ngào, lại xúc động đến thế… Có chút gì cay cay trong mắt, chút gì tiếc tiếc trong tim… Và khi câu điệp khúc tình tính tang tang tính tình vang lên, đèn bật sáng trở lại, các “cánh nhạn” đang đàn đệm cho bài ca thay cho lời cảm ơn và tạm biệt khán giả. Tiếng đàn, tiếng hát, tiếng vỗ tay không dứt ... khán giả vẫn lưu luyến chưa về…
Bao giờ lại có Hội Ngộ Đàn Tranh nữa ??? Bao giờ ??? Bao giờ ??? Mọi người thì thầm hỏi nhau: biết đến bao giờ nhỉ?
Thay lời cảm ơn:
Hội Ngộ Đàn Tranh thật tuyệt vời
Hàng trăm cánh nhạn khắp nơi nơi
Bay về hội tụ Cung Lao Động
Rộn rã ngân vang một góc trời.
Học Trò Già
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét