Trong lần tình cờ đi ngang lớp mẫu giáo một trường mầm non mà tôi đang cộng tác làm việc, tôi đã bắt gặp bài thơ dễ thương này được dán trước cửa lớp của các bé. Thế là tôi vội vàng chạy đi mượn giấy bút để chép lại bài thơ với tâm trạng rất háo hức và vui sướng, cứ như là mình đang bắt được một món quà to! Làm sao mà không thích cho được khi những câu thơ đáng yêu cứ vờn bay trước mặt mình, lại là những câu thơ hiếm hoi miêu tả một nhạc cụ dân tộc Tây Nguyên Việt Nam. Các bạn biết không, tôi đã đứng thật lâu chỉ để nhẩm đi nhẩm lại bài thơ đến khi thuộc lòng, và gởi đến ban quản trị blog Tiếng Hát Quê Hương nhờ đăng giúp để chia sẻ với các bạn cảm xúc thích thú của mình. Hy vọng là các bạn cũng thích bài thơ này như tôi từng thích vậy, dù không rõ tên tác giả là ai nhưng tôi cũng xin cảm ơn ai đó đã sáng tác một bài thơ thực dễ thương dễ thuộc khiến tôi rạo rực khắp tâm hồn!
@nhatkynhathoi
ĐÀN TƠ RƯNG
Như cái cầu treo
Bắc trên đỉnh núi
Một trăm tiếng suối
Trăm hơi gió rừng
Trăm giọng chim hót
Tay em gõ chuốt
Chảy tràn tơ rưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét