Nhật ký một ngày...
và một đời của Mẹ
Ngày 22 tháng 6 năm 2012.
6h30… Mẹ xuýt xoa và la lên vì một bàn thắng bị bỏ lỡ của đội Đức khi xem phần bình luận Euro mỗi sáng của VTV3.
7h… Chuyển đài để xem hôm nay người ta nấu món gì trên tivi, liệu mình có thể áp dụng cho bữa ăn hôm nay không?
7h30… Vội vàng đi chợ mà không cần làm đẹp: “Ôi dào! Đi chợ cần gì trang điểm!”
9h… Bắt đầu ngồi trên máy tính. Chat với Yến. Điểm tin của báo, viết bài.
… giờ
Mẹ mới chạy xuống hỏi làm cách nào lấy file nhạc trong máy ra, nó chạy đâu mất tiêu rồi?
Sau khi nghỉ trưa...
14h lên máy tính làm tiếp.
Gần 18h… Trời ơi! Nãy giờ làm máy quên mất thời gian. Học trò sắp đến rồi sao?
19h30… Lớp học đã tan rồi, mọi người đang dọn dẹp đàn, chuẩn bị ra về. Mẹ và Kim Long lại lên lầu làm máy tính. Hôm nay Long đánh thử cách sử dụng Encore (phần mềm chép nhạc) bằng cách đánh với piano trong máy. Mẹ ngồi nghe say sưa và ghi nhớ để thực hành...
Mấy hôm nay Mẹ muốn làm gấp cuốn sách những ca khúc viết cho đàn Tranh để kỷ niệm ngày sinh nhật 70 của mình nên cường độ làm việc nhiều hơn, ngồi trên máy tính miệt mài hơn. Nếu không có hôm phải vào bệnh viện để truyền nước biển thì chắc Mẹ còn làm nhiều hơn, gấp gáp hơn. Nhiều lúc vừa thương vừa nóng ruột, con đã phải nói: “Mẹ ơi sức khỏe là quan trọng. 70 tuổi là cả năm chứ không phải chỉ một ngày. Mẹ phải nghĩ rằng Mẹ sống cho nhiều người chứ không phải một mình mình đâu ạ”.
Đó không phải là suy nghĩ của riêng con đâu ạ. Mấy tuần nay tụi con âm thầm chuẩn bị cho ngày mừng Mẹ được “Thất thập cổ lai hy”. Học trò trong nước, ngoài nước... ai cũng muốn chung tay góp nên một buổi sinh nhật, “một lễ mừng thọ” thật ý nghĩa. Ai có thể đến thì đến, ai không có mặt thì gửi những bài viết, bài cảm nhận làm thành món quà ý nghĩa cho Mẹ. Điều đó cho thấy hình ảnh Mẹ thật thân thương trong lòng của tất cả học trò.
Có lần con đã hỏi: Mẹ làm việc liên tục như thế nhỡ đổ bệnh ra rồi sao mà làm? Mẹ đã trả lời: “Không ngồi được thì nằm đọc cho chép”. Trời! Thế là con thua luôn!
Ngày xưa, lên đến tuổi “vào lão” là khăn đóng áo dài, bệ vệ, già hay chưa già thì vẫn cố làm cho già hơn. Còn với Mẹ, chẳng ai có thể nghĩ là Mẹ đã đến tuổi này, vì tình yêu cuộc sống còn tràn đầy trong từng nhịp thở, tình yêu âm nhạc dân tộc còn thấm sâu trong những trăn trở mỗi ngày. Mẹ vẫn kiên nhẫn dạy từng học viên, vẫn nhiệt tình tổ chức các buổi diễn, vẫn thao thức với việc truyền bá tác phẩm cho đàn Tranh.
Những lời chúc mừng tốt đẹp nhất sẽ đến bên Mẹ trong ngày hôm nay, những tình cảm thương yêu chân thành nhất sẽ theo Mẹ đi suốt cuộc đời.
Là một đứa con, con cám ơn đời vì cho con có Mẹ
Là một học trò, con cám ơn nhạc dân tộc đã cho con có một người Thầy.
70 mùa xuân, nhẹ trôi như lời hát
16 dây tình, thả giọt nhạc rơi rơi
Tóc ngả màu sương, nhưng tình yêu quê hương vẫn thắm
Con sóng trong lòng vẫn dào dạt tiếng đàn Tranh.
Saigon, 22-06-2012.
Hải Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét